Tự dưng bụng đau , buồn nôn đó chính là triệu chứng thân quen của bao tử , thì tại vì đã quá 3h mà còn chưa ăn trưa . – Em đau bụng quá ! – Em mắc ói hả ? – Ko phải , do em đau bao tử , ăn uống ko
– Rồi ăn uống café xong rồi sao anh ? – Em muốn sao ? – Nhậu thì buồn lắm , đi hát đi , vừa hát vừa uống cho vui cho quên đời ! – Cũng được em ! Ăn uống xong , 2 đứa lại tìm chỗ karaoke , chậc chậc hôm nay
– Tuần sau em đi đám cưới chung với anh đc ko ? – Ko anh ! – Oh , vậy cảm ơn em . Anh cũng đoán là em ko chịu . – Biết là em sẽ ko chịu sao anh còn hỏi ? – Cầu may thôi em . – Sao anh ko
Khoảng 45p , anh ta nhắn lại là về tới nhà rồi , cảm ơn tôi . Thôi vậy yên tâm học bài tiếp . Tự dưng lại có cuộc gặp tưởng linh tinh nhưng mà cũng ko hẳn linh tinh … gần 3 giờ , tôi đi ngủ . 9h sáng đám bạn độc
Cố gắng mà nhồi chữ nhồi số vào đầu vậy , tôi vẫn nhìn thấy ngôi nhà bằng vò sò bên tủ , cười 1 cái lại hứa lần nữa sẽ cố học và sống thật tốt đẹp dù có muộn màng . Ngồi ngáp dài ngáp vắn được gần nửa tiếng điện thoại reo
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua . 23 tuổi , thay vì người ta đã tốt nghiệp thì tôi học mới năm 2, còn 2 năm nữa là xong . Thời điểm này cũng có thể nói tư tưởng tôi lớn hơn nhiều , đôi khi tôi vẫn nghĩ tới anh Thái nhưng
Tôi cố gắng tập trung học hơn sau chia tay, mặc dù vẫn nhớ rất nhớ , khóc cũng có nhưng ít hơn . Ko còn đàn đúm đi ăn chơi nữa . Đợt này ngoại yếu hẳn , đầu óc ko còn minh mẫn , mắt thì mờ , thỉnh thoảng ngoại sốt cao
Tôi đi lên phòng , tắm rửa sạch sẽ , cột tóc gọn gàn , mặc bộ đồ pyjama con thỏ và củ cải đỏ … tôi lấy vĩ thuốc paracetamol trong tủ gỡ ra được 7 viên , tôi đi xuống nhà , lục lọi lấy thuốc của ngoại , có cả thuốc ngủ
Mới đầu năm học mà tôi toàn học trung bình yếu , nghĩ lại các bậc cha mẹ ko cho con yêu sớm cũng phải . Giờ tôi ăn ko nuốt nổi , tối lại nằm khóc vậy mà Thái của tôi ko hề nt hay gọi điện , anh đã ko quan tâm tôi
Anh cứ như vậy , ko tỏ vẻ chán ghét , ko chỉ trích , ko trách móc , thái độ lạnh lùng của anh như bóp nát trái tim tôi , hằng ngày anh vẫn nhắn vài tin kêu tôi giữ sức khỏe , anh kêu tôi ăn uống đáng hoàng , vẫn hỏi